Gió rít lên, mang theo một áp lực nặng nề. Những viên ngói gỗ trên mái nhà rung nhẹ, như đang than khóc cho cơn bão sắp ập đến. Ánh nắng xiên xuống, tô điểm một nửa khuôn mặt của Reiner bằng màu vàng rực rỡ, nhưng không thể xua tan bóng tối trong đôi mắt anh. Anh đứng im lặng, như một tảng đá nặng nề.
Cuối cùng, anh lên tiếng, giọng trầm đầy kiên quyết và mệt mỏi:
“Eren… tôi chính là Người Khổng Lồ Áo Giáp.”
Không khí đông cứng. Đồng tử của Eren co thắt lại. Giọng nói đó không gây ra bất kỳ tiếng vang bên ngoài nào, nhưng trong lòng anh, nó như một tảng đá lớn rơi xuống mặt hồ, làm bắn tung vô số vết nứt. Tiếng gió vang bên tai, nhưng đột nhiên trở nên mờ nhạt. Anh gần như không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, chỉ cảm thấy máu đang gào thét trong màng nhĩ, lồng ngực bị ép chặt.
—Câu nói đó xé nát mọi ký ức của ba năm qua.
Tiếng cười trên thao trường. Mồ hôi đổ xuống dưới cái nóng như thiêu. Những bữa tối cùng đồng đội, tương lai được bàn luận bên đống lửa. Những khoảnh khắc anh trân trọng bỗng trở nên tàn khốc. Bởi vì “đồng đội” đang đứng trước mặt, chính là kẻ đã phá hủy mọi thứ năm xưa.
Giọng của Reiner không giống lời nói dối. Ánh mắt anh kiên định, nhưng sâu trong đó ẩn chứa sự mệt mỏi. Đó không phải là sự khiêu khích, mà giống như việc trút bỏ gánh nặng. Eren hiểu ra. Đây không phải là “lời thú nhận bộc phát,” mà là sự giải thoát sau một cuộc vật lộn. Anh đã mang bí mật này quá lâu, đôi vai đã oằn xuống. “…Tại sao?” Eren lẩm bẩm, giọng khàn đục.
Reiner không trả lời ngay. Gió thổi tung mái tóc anh, anh đứng trên rìa mái nhà, như một bức tường không thể vượt qua.
Eren chợt hiểu. Đây không phải là một sự hiểu lầm. Không phải là ảo giác nhất thời. Người đứng trước mặt anh, chính là “Người Khổng Lồ Áo Giáp” đã phá hủy Bức Tường Maria và giết chết mẹ anh. Con quỷ đã khiến hàng vạn người phải lưu lạc, đồng thời cũng là “đồng đội” đã cùng ăn, cùng ở và cùng đổ máu với anh.
Trên mái nhà, tầm nhìn rộng đến mức đau lòng. Bầu trời phía xa trong xanh, nhưng trong mắt Eren, bầu trời ấy dường như có thể bị xé toạc bởi ngọn lửa bất cứ lúc nào.
Sự tàn khốc của thế giới không phải là nanh vuốt của Người Khổng Lồ—mà là—
Sự phản bội.
Eren từ từ ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng. Anh không còn là chàng trai ngây thơ mơ ước tự do nữa, mà là một chiến binh bị sự thật đẩy xuống vực sâu.
“Reiner… vậy ra,
Anh mới là kẻ thù thực sự.”
Chỉ một câu nói ngắn ngủi, cắt đứt mọi thứ từng có giữa họ. Khoảnh khắc này, gió ngừng thổi, thời gian đóng băng. Sợi dây tình bạn đứt đoạn trong chớp mắt, hóa thành những vết nứt lạnh lùng. Họ không còn là đồng đội. Không còn là anh em. Từ giờ trở đi, tên của họ được khắc vào danh sách kẻ thù của nhau.
—Eren.
—Reiner.
Đây là một trong những phân cảnh ngột ngạt nhất trong Đại Chiến Người Khổng Lồ. Nó không chỉ đơn thuần là khúc dạo đầu của trận chiến, mà là sự xé nát tâm hồn. Trên mái nhà này, sự ngây thơ của Eren hoàn toàn sụp đổ, và danh tính kép của Reiner cuối cùng không thể tránh được.
Từ đó, sự thật về Người Khổng Lồ được hé lộ, sự tàn khốc của thế giới trở nên rõ ràng. Đối với độc giả, đây không chỉ là một bước ngoặt của cốt truyện, mà còn là một thử thách cực hạn về “niềm tin và sự phản bội.” Bởi vì trong thế giới này, giữa bạn và thù chỉ cách nhau một sự thật.
Gió vẫn rít lên, nhưng sự thật không thể che giấu được nữa… Câu chuyện tiếp theo sẽ kéo bạn vào vực sâu của máu và lửa.Hãy nhấn đọc để chứng kiến chương truyện chấn động lòng người này.